hùi chóng chūn jiāng wǎn jǐng
惠 崇 春 江 晚 景
sū shì
苏 轼
shuǐ guāng liàn yàn qíng fāng hǎo
水 光 潋 滟 晴 方 好
shān sè kōng méng yǔ yì qiāo
山 色 空 蒙 雨 亦 妙
shì cǐ lǐng nán hǎo fēng guāng
是 此 临 南 好 风 光
qiě hū tóng zuì chūn fēng le
且 呼 同 醉 春 风 了
这首诗描绘了春日傍晚江边的美景,既有晴天时水波荡漾的明朗,也有雨中朦胧的诗意,展现了诗人对自然风光的喜爱与赞美。苏轼通过简洁的语言,将画面感和情感融为一体,让人仿佛置身其中,感受到春天的美好与生机。